Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014

Duyên Tận

  
Lưu bút ấy đà nhạt nhoà quá khứ
Nhắc làm chi chuyện cũ đã qua rồi
Tôi mong rằng nơi phương ấy xa xôi
Em vui sống với khoảng trời hạnh phúc

Hãy quên đi chuyện ngày xưa lưu bút
Thời gian trôi tất cả cũng phôi pha
Con đường xưa chỉ một lối lại qua 
Xưa chỉ một nay thành đôi ngã rẽ

Những nét chữ chao nghiêng thời tuổi trẻ
Những vần thơ lưu bút thuở học trò
Rất ngây ngô và chẳng chút âu lo 
Bồng bột lắm và nhiệt cuồng cũng lắm

Kể từ lúc em mê đời nhung gấm
Nụ thơ ngây, vụng dại cũng hanh hao
Em đã mơ ảo ảnh của sang giàu
Đâu nghĩ đến chút dư ân đọng lại

Thôi em cứ quên đi thời ngây dại
Chuyện chúng mình chẳng phải quyết rồi sao
Giờ đây em nhắc chuyện cũ năm nào
Hòng níu kéo tình xa mờ, rạn vỡ

Tình yêu ấy ngày xưa em đã nỡ
Đem chôn vùi nơi vực thẳm hư vinh
Tôi với em nào có nợ ba sinh
Duyên đã tận chuyện chúng mình cũng tận.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét